Trước đây nhà tôi cũng đã từng nuôi chó, đặc biệt là lúc còn ở quê, lúc đó do nhà nghèo nên không có điều kiện chăm sóc chúng, chúng thường bẩn và có mùi hôi. Vì vậy nên chúng chỉ được phép ngủ ngoài hiên nhà, nhưng cũng không được bao lâu, có con thì bị ốm mà mất, có con thì bị bắt trộm … Mỗi lần như vậy mọi người trong nhà đều buồn và không còn muốn nuôi thêm bất cứ lần nào nữa.
Sau này khi nhà có điều kiện, nhà tôi chuyển lên thành phố sống. Một hôm đang trên đường đi dạo thì tôi bắt gặp 2 con chó con hoang, xung quanh không có chó mẹ, chúng gầy và yếu, cơ thể đầy bọ chét và ve hút máu. Tôi vội đưa về nhà chăm sóc, nhưng khi vừa về đến cổng thì bố tôi đứng đó, ông hiểu ý định của tôi nên mắng thẳng: “Mày đem tụi nó đi vứt đi, còn không tao cho mày đi luôn với tụi nó….”
Tôi lẳng lặng vờ mang đi, sau khi bố tôi đi khuất thì tôi lại mang chúng về nhà kho, cho chúng ăn, tắm rửa sạch sẽ và bôi thuốc cho chúng. Xong lót cho chúng 1 cái ổ và chúng đã ngủ ngon lành …
Bố tôi là 1 người khá bảo thủ, nhưng rồi dần dần ông chấp nhận chúng và cho chúng vào nhà ở cùng. Thấm thoát 3 tháng trôi qua, chúng đã lớn và giờ chúng là con của bố tôi, ngay cả lúc làm việc ông cũng ôm chúng, đứa trong lòng, đứa nằm cạnh bên
Ngày tết, bên ngoài bắn pháo hoa, ai cũng háo hức ra xem, nhưng 2 con chó thì sợ tiếng nổ của pháo nên trốn trong nhà, bố tôi cũng không ra xem mà vào nhà nằm vỗ về chúng: “các con đừng sợ, có bố ở đây …”
Còn về phần 2 đứa nó, hễ bố tôi đi đâu là y như rằng chúng đi theo lẽo đẽo. Nhiều lúc chúng nó nghịch đồ của tôi mà tôi còn không dám mắng nó, vì nếu như thế thì bố sẽ mắng lại tôi :(((
Mỗi khi bố tôi có việc phải đi xa, 2 đứa nó luôn đứng chờ trước cửa, chỉ cần bố về là tụi nó nhảy lại quấn quýt, đúng là con ruột của bố..
Và giờ ngay cả lúc uống bia thì bố tôi vẫn có 2 “tay vịn” uy tín …. buồn của tôi …