Mỗi lần ăn bánh cuốn, tôi thường rưới nước mắm ngập đĩa cho vừa tiện, vừa đậm đà, nhưng ăn xong lại khát nước không chịu nổi.

Trước đây, mỗi lần ăn bánh cuốn, tôi thường rưới nước mắm ngập đĩa cho tiện, vừa đậm đà lại khỏi phải chấm. Nhưng ăn xong là tôi khát nước không chịu nổi. Sau này, tôi tập ăn nhạt dần, không phải vì bị bệnh tật, mà vì tôi hiểu cơ thể mình cần gì và xã hội đang phải trả giá như thế nào cho thói quen ăn mặn.

Giờ tôi chỉ chấm nhẹ nước mắm mà thấy món ăn vẫn đủ đậm đà. Thế nên, có thể thấy, vị giác của con người hoàn toàn có thể điều chỉnh, chỉ cần mình cho nó thời gian để thích nghi. Bắt đầu từ một điều nhỏ như vậy, tôi dần thay đổi cách ăn uống của mình: ít muối, ít nước chấm, ưu tiên thực phẩm tự nhiên. Và tôi nhận ra, sống lành mạnh không khó như nhiều người vẫn nghĩ.

Nhiều người vẫn nghĩ rằng ăn mặn là thói quen riêng: “Ăn gì là quyền của tôi”. Nhưng thật ra, hậu quả của ăn mặn đang trở thành một gánh nặng y tế và xã hội. Tại Việt Nam, theo Bộ Y tế năm 2023, 25% người trưởng thành bị tăng huyết áp, phần lớn do chế độ ăn uống không hợp lý, đặc biệt là ăn quá nhiều muối. Bệnh tăng huyết áp, tim mạch, đột quỵ, suy thận… đều liên quan trực tiếp đến tiêu thụ natri quá mức – và đây không còn là chuyện riêng của ai cả.

Người bệnh không chỉ tốn kém tiền bạc điều trị, mà còn ảnh hưởng đến năng suất lao động, gánh nặng chăm sóc từ gia đình, quá tải cho hệ thống y tế công. Trong khi đó, chi phí để phòng bệnh bằng cách điều chỉnh thói quen ăn uống thấp hơn rất nhiều, lại hiệu quả hơn về lâu dài.