Phần 1: Một Ngày Bình Thường Ở Quê
Tôi tên là Nam, 30 tuổi, sống cùng mẹ trong một ngôi làng nhỏ. Cha tôi mất sớm, mẹ tôi – bà Hiền – một mình nuôi tôi khôn lớn bằng nghề buôn bán ở chợ. Tôi không học cao, chỉ tốt nghiệp cấp ba, rồi theo nghề sửa xe, mở một tiệm nhỏ ngay trước sân nhà. Dù không kiếm được nhiều tiền, tôi vẫn cố gắng làm việc để mẹ đỡ vất vả.
Hôm đó là một ngày nắng gắt, khoảng giữa trưa ngày 15 tháng 5 năm 2025. Một người hàng xóm nhờ tôi sửa chiếc xe tải nhỏ của họ, nặng khoảng một tấn rưỡi. Xe bị hỏng hệ thống phanh, tôi phải chui xuống gầm để kiểm tra. Tôi dùng một chiếc kích thủy lực cũ kỹ – thứ tôi đã dùng nhiều năm – để nâng xe lên. Mẹ tôi đang ngồi trong nhà, vừa nhặt rau vừa nhắc tôi: “Nam, làm cẩn thận nhé con, xe nặng lắm đấy!”
Tôi cười, đáp: “Mẹ yên tâm, con quen rồi mà.” Nhưng tôi không ngờ rằng, câu nói đó lại là khởi đầu cho một bi kịch.
Phần 2: Tai Nạn Kinh Hoàng
Khi tôi đang nằm dưới gầm xe, loay hoay với đống dây phanh, đột nhiên tôi nghe một tiếng “rắc” lớn. Chiếc kích thủy lực, vì đã cũ và không được bảo trì, bất ngờ gãy rời. Chiếc xe nặng hơn một tấn rưỡi đổ sập xuống người tôi trong chớp mắt. Tôi chỉ kịp hét lên một tiếng, rồi cảm thấy ngực mình bị đè ép, không thở được. Đau đớn lan khắp cơ thể, tôi cố vùng vẫy nhưng không thể cử động.
Mẹ tôi, nghe tiếng hét của tôi, vội chạy ra sân. Nhìn thấy tôi bị xe đè, mẹ hoảng loạn gào lên: “Nam ơi, con ơi!” Không có ai ở gần để giúp, mẹ tôi không do dự, lao đến bên chiếc xe. Với sức mạnh không tưởng, bà dùng cả hai tay và vai để nâng chiếc xe lên. Tôi không biết mẹ lấy đâu ra sức mạnh đó – một người phụ nữ đã ngoài 50, gầy gò và yếu ớt – nhưng bà đã làm được. Chiếc xe nhích lên một chút, vừa đủ để tôi lết ra ngoài.
Tôi nằm vật ra sân, thở hổn hển, toàn thân đau nhức, nhưng may mắn không bị gãy xương. Mẹ tôi quỳ xuống bên tôi, ôm tôi khóc nức nở: “Con có sao không? Trời ơi, mẹ sợ mất con quá!” Tôi nắm tay mẹ, cố gắng trấn an: “Con không sao đâu mẹ, mẹ đừng khóc.” Nhưng nhìn mẹ, tôi thấy bà run rẩy, khuôn mặt tái nhợt, mồ hôi chảy đầm đìa.
Phần 3: Hậu Quả Của Sức Mạnh Siêu Nhiên
Sau khi tôi được đưa vào nhà nghỉ ngơi, mẹ tôi vẫn không yên tâm. Bà liên tục hỏi han, lo lắng, nhưng tôi thấy bà có vẻ mệt mỏi hơn bình thường. Tôi nghĩ có lẽ mẹ bị kiệt sức vì vừa nâng chiếc xe nặng như vậy, nên tôi bảo mẹ nghỉ ngơi. Mẹ gật đầu, nhưng ánh mắt bà vẫn đầy lo âu.
Tối hôm đó, khi tôi đang nằm trên giường, cố gắng ngủ để quên đi cơn đau, tôi nghe một tiếng hét kinh hoàng từ phòng mẹ. Tôi vội bật dậy, chạy sang, và sững sờ trước cảnh tượng trước mắt. Mẹ tôi nằm trên sàn, ôm ngực, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn. Bà thở hổn hển, mồ hôi chảy ướt cả áo, và liên tục rên rỉ: “Mẹ đau quá, Nam ơi…”
Tôi hoảng loạn, vội chạy ra ngoài gọi hàng xóm. Cả xóm kéo đến, giúp tôi đưa mẹ lên trạm xá xã. Bác sĩ tại trạm xá, sau khi kiểm tra, nói rằng mẹ tôi có dấu hiệu bị tổn thương nội tạng, có thể do gắng sức quá mức khi nâng chiếc xe. Họ nhanh chóng chuyển mẹ tôi lên bệnh viện huyện, nhưng trên đường đi, mẹ tôi đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Phần 4: Bi Kịch Đêm Định Mệnh
Tại bệnh viện huyện, bác sĩ thông báo rằng mẹ tôi bị xuất huyết nội do vỡ một mạch máu lớn trong ổ bụng. Việc bà dùng sức nâng chiếc xe nặng hơn một tấn rưỡi đã gây áp lực quá lớn lên cơ thể, khiến nội tạng bị tổn thương nghiêm trọng. Dù các bác sĩ đã cố gắng cấp cứu, mẹ tôi không qua khỏi. Bà ra đi vào lúc nửa đêm, để lại tôi trong nỗi đau đớn tột cùng.
Tôi quỳ bên giường mẹ, ôm lấy cơ thể lạnh giá của bà, gào khóc: “Mẹ ơi, sao mẹ bỏ con mà đi? Con xin lỗi, tại con mà mẹ ra nông nỗi này!” Tôi tự trách mình, giá như tôi cẩn thận hơn, giá như tôi không để mẹ phải gắng sức vì tôi, thì mẹ đã không phải ra đi như vậy.
Cả làng đến chia buồn, ai cũng thương xót cho hoàn cảnh của tôi. Họ nói rằng mẹ tôi là một người mẹ vĩ đại, sẵn sàng hy sinh tất cả vì con. Nhưng những lời an ủi ấy không thể xoa dịu nỗi đau trong lòng tôi. Mẹ – người thân duy nhất của tôi – đã ra đi mãi mãi, chỉ vì tôi.
Phần 5: Hành Trình Sống Với Nỗi Đau
Sau tang lễ của mẹ, tôi trở thành một con người khác. Tôi đóng cửa tiệm sửa xe, không còn muốn nhìn thấy bất kỳ chiếc xe nào nữa. Mỗi lần nhìn thấy gầm xe, tôi lại nhớ đến khoảnh khắc kinh hoàng hôm đó, nhớ đến mẹ tôi đã hy sinh vì tôi như thế nào. Tôi sống khép kín, không giao tiếp với ai, chỉ biết đến nỗi đau và sự ân hận.
Nhưng một ngày nọ, tôi tình cờ tìm thấy một lá thư mẹ để lại trong ngăn kéo. Trong thư, mẹ viết: “Nam con, nếu có ngày mẹ không còn ở bên con nữa, con hãy sống thật tốt, đừng để mẹ phải lo lắng nơi chín suối. Mẹ yêu con hơn tất cả, và mẹ không hối hận vì bất cứ điều gì mẹ làm cho con.”
Lá thư của mẹ như một tia sáng trong bóng tối, kéo tôi ra khỏi sự tuyệt vọng. Tôi nhận ra rằng, nếu tôi cứ chìm trong đau khổ, tôi sẽ phụ lòng mẹ. Tôi quyết định mở lại tiệm sửa xe, nhưng lần này, tôi đầu tư mua một chiếc kích thủy lực mới, chắc chắn, và luôn cẩn thận trong mọi công việc. Tôi cũng dành một phần thu nhập để làm từ thiện, giúp đỡ những người nghèo trong làng, như một cách để tưởng nhớ mẹ.
Kết Luận
Bi kịch dưới gầm ô tô đã cướp đi người mẹ yêu dấu của tôi, nhưng cũng dạy tôi một bài học đắt giá về sự cẩn trọng và giá trị của tình thân. Mẹ tôi, với tình yêu vô bờ bến, đã dùng chính mạng sống của mình để cứu tôi. Và tôi, với lòng biết ơn và sự ân hận, sẽ sống thật tốt để mẹ có thể mỉm cười nơi chín suối. Câu chuyện này không chỉ là nỗi đau của riêng tôi, mà còn là minh chứng cho tình mẫu tử thiêng liêng, sẵn sàng hy sinh tất cả vì con.
News
Người hâm mộ x:.in Triệu Lệ Dĩnh hãy s:.áng m:.ắt lên
Mối quan hệ tình cảm của Triệu Lệ Dĩnh và đạo diễn hơn 5 tuổi này đang là tâm điểm…
Tập cuối ‘Cha tôi, người ở lại’
Trao đổi với phóng viên báo Lao Động, phía đoàn phim “Cha tôi, người ở lại” cho biết dự án sẽ kết thúc ở…
Cùng cảnh ly hôn, nhưng Triệu Lệ Dĩnh lại c:.ao t:.a:.y hơn Dương Mịch rất nhiều
Là những ngôi sao hàng đầu Hoa ngữ có cùng cảnh ly hôn, Triệu Lệ Dĩnh cao tay hơn Dương…
Đám cưới của ca sĩ Hồ Quỳnh Hương là đám cưới thuần chay quy mô lớn nhất từ trước tới nay tại Việt Nam
Hôm nay, Hồ Quỳnh Hương chính thức lên xe hoa với chồng doanh nhân. Mới đây, thông tin Hồ Quỳnh Hương tổ…
B:.ất an vì thần tượng im lặng, fan yêu cầu Triệu Lệ Dĩnh lên tiếng
Bất an vì thần tượng im lặng, fan yêu cầu Triệu Lệ Dĩnh làm rõ tin hẹn hò sau 4…
Tỉnh An Giang chính thức lên tiếng về ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng
Ông Nguyễn Khánh Hiệp – Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh An Giang phủ nhận…
End of content
No more pages to load